IMDb : 6.7/10
‘Annabelle 2: Tạo Vật Quỷ Dữ’: Cuộc Săn Mồi Nghẹt Thở Của Ác Quỷ
Tác phẩm kinh dị “Annabelle: Creation” dưới bàn tay nhào nặn của đạo diễn David F. Sandberg có nhiều tiến bộ rõ rệt so với phần trước là “Annabelle” cách đây ba năm.
Nếu như trước đây The Conjuring có sợ đến "tè ra quần" đi chăng nữa thì cùng lắm người ta chỉ nghĩ ra vài ba phần phim tiền truyện, hậu truyện và ngoại truyện là hết chuyện.
Thế nhưng giờ đây theo mốt mở rộng Vũ trụ Điện ảnh, Annabelle: Creation mọc lên như một cái nhánh của một thế giới ma quỷ khổng lồ đang giãn nở trên phim. Không chỉ kết nối với phần phim đầu tiên, vượt trội hơn, đáng sợ hơn, buồn cười hơn, Annabelle: Creation còn đặt một vài hạt giống cho các phần phim spin-off trong tương lai.
Vì là phần tiền truyện của ngoại truyện của The Conjuring, Annabelle: Creation đi giải thích tại sao con búp bê quỷ tha ma bắt xấu mù cang chải này lại tồn tại trên đời và đi ám hết người này đến người khác.
Chuyện kể rằng có hai vợ chồng nhà kia (Anthony LaPaglia và Miranda Otto thủ vai) làm nghề tạo búp bê thủ công nhưng chẳng may con gái mất sớm. Thế là họ không cầu cho vong con gái nhập vào một con búp bê nào dễ nhìn hơn một chút mà chơi hẳn Annabelle. Vì hư đốn nên Beo bị bắt nhốt vào tủ, cho đến khi một đoàn các trẻ em gái mồ côi tới ở và tất nhiên, câu nói: "Đừng có mở cái cửa đấy ra" là lời thoại bị coi khinh nhất trong lịch sử mọi phim kinh dị.
Khi nữ sinh của bạn bảo là nhà có ma, khi ngay cả chủ nhà cũng có kết cục rất đáng sợ và bạn vẫn điềm nhiên sống tiếp
Có thể nói, ảnh hưởng của James Wan lên Annabelle: Creation là khá rõ rệt với các chi tiết hù dọa chỉn chu và có lớp lang hơn là một loạt jump-scare lộn xộn như phần đầu. Dù vậy thì điều đó cũng không giải thích được tại sao nhà Mullins lại có thể kiếm sống (phát đạt hẳn hoi) bằng việc bán cho các bé gái những con búp bê ngoại hình như chỉ muốn đem làm bùa ngải như Annabelle.
Đảm trách phía sau camera của Annabelle: Creation là David F. Sandberg, người từng làm khán giả chết khiếp với trò chơi "vờn nhau trong sáng, đập nhau trong tối" của Lights Out. Với Creation, Sandberg đã đem lại thứ cảm giác tương tự về ánh sáng và bố cục từ các chi tiết khá kinh điển: một cái thang máy với sợi dây mất hút trong bóng tối, cái cầu thang ọp ẹp khuất lấp một nửa với chiếc ghế tự động như được gắn cái mác to đùng: "LÚC CẦN THÌ (CHẮC CHẮN) HỎNG", cái giếng cosplay phim The Ring, trò trùm chăn bật đèn pin kể chuyện ma, hay ngay cả một tấm ảnh selfie của các xơ.
Annabelle: Creation không phải là phim khiến người ta sởn gai ốc mỗi khi nghĩ tới sau này, nhưng cũng làm khán giả phải giật bắn mình có khi hắt cả bỏng nước lên đùi người bên cạnh. Khai thác sự sợ hãi giật gân theo kiểu truyền thống, lấy mâu thuẫn giữa đức tin Công giáo và quỷ Satan làm trung tâm, Creation bù lại được ở những cảnh phim căn chỉnh thời gian chuẩn mực và như đã đề cập ở trên, một bàn tay vững vàng chỉ đạo sau máy quay.
Đồng thời, đây cũng là một phim mà khán giả phải thấy tội nghiệp cho Beo. Dù đã có bạn bè trợ giúp, nhưng số phận hẩm hiu của Beo trong phim bị định đoạt bởi các cô bé nhất là Janice (Talitha Bateman) và Linda (Lulu Wilson).
Annabelle bị hành hạ trong phim
Trong khi Janice là cô bé tật nguyền được Beo theo đuổi, thì Linda nhất quyết "củ hành" Beo tới bến. Người ta đến một cái nhà thấy cửa tự nhiên mở, đồ đạc tự di chuyển thì chắc đã cắp xác chạy tụt quần, nhưng không, các con giời nhỏ tuổi này thậm chí còn đêm hôm mò lên phòng của Beo, xách con búp bê ma liệng xuống giếng, hoặc cầm súng… bắn. Linda xứng đáng là "đả nữ" của phim khiến Beo cũng phải tự hỏi liệu mình là ma hay nó là ma mà đáng sợ vậy.
Diễn xuất của ngôi sao nhí Lulu Wilson cho thấy sự tiến bộ rõ rệt sau Ouija: Origin of Evil một năm trước nhưng cô bé vẫn không mất đi vẻ ngây thơ, nhanh nhẹn với đôi mắt to tròn lúc nào cũng như thách thức mọi thế lực ma quỷ (đúng là mọi thế lực nên sợ thì hơn).
Về phía Talitha Bateman, dù bằng tuổi với Lulu nhưng vẻ già dặn và dịu dàng của em phù hợp với nhân vật Janice tật nguyền mặc cảm về bản thân. Tiếc rằng Janice lại có một số phận dễ đoán, khiến người xem cảm thấy tiếc cho Talitha không được thể hiện nhiều.
Việc bị định hình là phần prequel của một phim spin-off nhưng lại phải kết nối với các phim khác – cả trong quá khứ và các dự án tương lai thuộc vũ trụ ma quái The Conjuring phần nào đã làm hạn chế tính sáng tạo của Annabelle: Creation nhưng nhìn chung, tác phẩm vẫn có được tính độc lập tương đối.
Chừng nào người ta vẫn còn thích thú với cảnh các "thế lực hắc ám" cười vào mặt mấy nhân vật tay cầm kinh thánh tay cầm chuỗi hạt với chữ thập, miệng cầu nguyện, chừng nào những nỗi sợ kinh điển như sợ quỷ, sợ phù thủy vẫn còn ngự trị thì chừng đó, những phim như Annabelle: Creation vẫn tìm được chỗ đứng trong lòng khán giả.