IMDb : 6.8/10
Three Thousand Years of Longing - Một tình yêu mù quáng trải dài suốt 3 ngàn năm
Three Thousand Years of Longing (tạm dịch: Ba Ngàn Năm Khao Khát) là dự án điện ảnh tiếp theo của George Miller, người từng được đánh giá cao nhờ bom tấn hậu khải huyền Mad Max: Fury Road ra mắt hồi năm 2015.
Bộ phim lấy cảm hứng từ tuyển tập truyện ngắn thần thoại The Djinn in the Nightingale's Eye của tiểu thuyết gia người Anh A. S. Byatt. Theo như tên gọi, câu chuyện trong bộ phim là cuộc hành trình của một vị thần hay còn được biết đến với tên gọi Djinn - một sinh vật quyền năng bắt nguồn từ văn hóa Hồi giáo. Hắn ta đã qua tay nhiều chủ nhân trong suốt 3 ngàn năm tồn tại và phải thực hiện hoàn chỉnh 3 điều ước nếu muốn được giải thoát khỏi sự ràng buộc.
Bộ phim bắt đầu với nhân vật trung tâm là Tiến sĩ Alithea Binnie, người hiện có cuộc sống độc thân và luôn tin rằng mình không mong muốn bất kỳ điều gì ngoài việc cống hiến cho thế giới những câu chuyện của mình. Trong một lần đến Istanbul để dự hội nghị, Alithea bắt đầu bị ám ảnh bởi những kẻ lạ mặt, những thế lực bí ẩn và đỉnh điểm của việc này đã khiến cho cô bị ngất ngay trên sân khấu của hội nghị.
Cho rằng mình đã quá căng thằng, Alithea đã cố gắng tìm cách giải thoát bản thân và trong một sự tình cờ ngẫu nhiên, cô đã mua về một chiếc bình cổ mà không biết rằng bên trong nó là một vị thần Djinn đã bị giam giữ 3 nghìn năm. Hắn ta cho cô 3 điều ước tuy nhiên đó phải là những điều xuất phát từ trái tim, từ mong muốn cháy bỏng nhất của Alithea.
Nhưng một phụ nữ vốn rất lý trí và có hiểu biết sâu rộng về hậu quả của những câu chuyện kể mà ở đó người ta đều phải trả giá quá đắt cho điều ước của mình, khao khát điều gì? Thứ gì có thể khiến Alithea mong muốn nhất lúc này và nếu như cô không ước thì chuyện gì sẽ xảy ra với Djinn?
Tilda Swinton và Idris Elba tham gia trong vai trò chính của Three Thousand Years of Longing
Bộ phim rõ ràng đã khai thác một câu chuyện không mới với khán giả. Người xem đã biết được rằng trong nhiều thập kỷ qua, những nhà làm phim đã liên tục lật đi lật lại những truyền thuyết, giai thoại để mang đến một góc nhìn mới mẻ. Vậy trường hợp của Three Thousand Years of Longing liệu có giống như vậy hay không?
Câu trả lời là không. Bộ phim không cố gắng kể lại câu chuyện về thần đèn cùng 3 điều ước một cách mới mẻ hay đột phá mà ở đó, tác giả cố gắng truyền tải những câu chuyện dưới góc nhìn cá nhân của mình. Mạch phim tỏ ra rất gấp gáp khi các đặt để liên tục xuất hiện. Cách vào đề nhanh chóng giúp Three Thousand Years of Longing giữ được nhịp độ ổn định, thu hút người xem trong suốt một phần hai thời lượng ban đầu.
Ở đó, thần đèn Djinn đã liên tục kể lại những câu chuyện xuyên suốt lịch sử của xứ Ả Rập huyền bí. Từ nữ vương Sheba, người đại diện cho vẻ đẹp mà ông ta hằng yêu mến cho đến vua Murad IV của Vương triều Ottoman, kẻ đắm chìm trong khao khát quyền lực và cuối đời chết trong cô độc, ốm yếu..
Ban đầu, bộ phim như đánh lừa người xem khi cho rằng tác phẩm đang cố gắng truyền tải những nhìn nhận khác về Kinh Thánh, về người Hồi giáo và đức tin của họ tuy nhiên thực tế, những câu chuyện được kể không có hàm ý sâu xa đến vậy. Tác giả chỉ mượn những nét đẹp trong sử thi để vẽ lên tuyến nội dung xuyên suốt về một chất liệu trường tồn và là sợi dây gắn kết, lưu giữ Djinn với thế giới này: tình yêu.
Vị thần si tình và có phần cả tin đã hết lần này đến lần khác tự đưa mình vào rắc rối. Anh ta bắt đầu những cuộc tình nồng nhiệt với chủ nhân của mình và sau cùng, mọi thứ đều sôi hỏng bỏng không khi tất cả trong số họ đều không thể thực hiện được đến điều ước thứ ba và giúp anh ta được giải thoát. Những nhân vật từng xuất hiện trong cuộc đời Djinn tự chói buộc mình vào những điều ước nhưng thực chất, bản thân vị thần này cũng chính là người không muốn thoát ra khỏi sự đam mê và hỗn loạn của mình.
Dù có một nửa đầu hấp dẫn là vậy tuy nhiên nửa sau của bộ phim, cách xử lý lại có đôi chút khiến người xem hụt hẫng. Bộ phim dễ dàng liên tưởng đến tác phẩm từng đoạt giải Oscar của đạo diễn người Mexico Guillermo del Toro The Shape of Water với nhân vật trung tâm là người phụ nữ dám bất chấp tất cả đến đến với một nhân vật mà cô cho rằng bản thân có sự đồng cảm sâu sắc, những sự cô đơn của cả hai là cầu nối giúp họ gắn kết và quyết định đi đến một tình yêu dù chớp nhoáng và đơn giản nhưng vẫn dễ dàng có thể đồng cảm.
Điểm sáng lớn nhất trong toàn bộ Three Thousand Years of Longing là yếu tố sử thi, thần thoại dung hòa giữa đức tin và câu chuyện thực tiễn. Tuy nhiên, những đề tài mà tác phẩm đề cập thông qua mỗi một câu chuyện lại chưa thực sự sâu sắc và có phần tham lam, chóng vánh.
Cùng với đó, dù diễn xuất của Tilda Swinton và Idris Elba dù vẫn ổn định tuy nhiên, đây có thể xem là một trong những tác phẩm ít cá tính nhất mà minh tinh nước Anh từng tham gia. Cả hai cũng không thực sự tạo ra được phản ứng hóa học cần thiết cho một trải nghiệm tình yêu hấp dẫn trên màn ảnh rộng.
Một trong những giả thuyết có thể đặt ra thông qua bộ phim này liên quan đến tính tồn tại thực sự của nhân vật Djinn.
Alithea Binnie từng là một cô bé mơ mộng và giàu trí tưởng tượng. Nhưng thực tế cuộc sống đã khiến nhân vật trở nên dè chừng và lãnh cảm với mọi thứ trừ các câu chuyện. Cú sốc trên sân khấu đã khiến cho những sự tưởng tượng của Alithea quay trở lại, cô bắt đầu sống với những gì mà cô cho là xảy ra và vị thần kia thực tế cũng chỉ là sự huyễn hoặc chính bản thân cô. Alithea có bản tính của một người chống đối xã hội và nhân vật Djinn ra đời như một cách để cô giải quyết sự nghi hoặc của mình với thế giới xung quanh.
Nhân vật Djinn gần như không có tương tác với bất kỳ ai khác trong thực tế ngoài Alithea và ngay cả trong khoảnh khắc cô mang bánh sang cho những người hàng xóm khó ưa, họ cũng chỉ nói câu Xin chào như đang nói với chính Alithea.
Cùng với đó, ở những phân cảnh cuối cùng, trong khi Alithea từng đóng gói tất cả những gì về người chồng cũ trong một chiếc hộp có tên Jack và cất dưới nhà kho, chiếc hộp của Djinn thực tế lại không hề có bất kỳ cái tên nào được khi trên nhãn. Điều này ngụ ý rằng, anh ta có thể không hề tồn tại mà chỉ là cậu bé cô đã từng tưởng tượng ra trong khoảng thời gian cô độc khi còn nhỏ, ngày nay trở lại với hình hài rõ nét hơn, trưởng thành hơn và là sản phẩm của những câu chuyện mà Alithea đã đọc, đã nghe trong suốt hành trình của mình.