IMDb : 7.1/10
Allied - Câu chuyện ngôn tình đầy "cân não"
Bộ phim "Allied" của tài tử Brad Pitt và kiều nữ Marion Cottilard là câu chuyện tình yêu đầy xúc cảm đặt trong bối cảnh Thế chiến thứ II ác liệt.
Gây ồn ào từ trước khi ra mắt bởi tin đồn ngoại tình giữa Brad Pitt và Marion Cotillard là nguyên nhân dẫn đến sự tan vỡ của cặp đôi Brangelina, Allied không nhận được nhiều thiện cảm của người xem. Thế nhưng, đây lại là một tác phẩm hay và nhiều cảm xúc tới từ cốt truyện cuốn hút.
Bối cảnh phim diễn ra vào năm 1942, điệp viên của không lực Hoàng gia Canada Max Vatan (Brad Pitt) tới Casablanca thuộc Morocco để ám sát một Đại sứ của Đức Quốc Xã. Tại đây, anh đóng giả làm người chồng tới từ Paris của một điệp viên Pháp, Marianne Beausejour (Marion Cotillard), để che mắt kẻ thù. Trong quãng thời gian ấy, tình cảm giữa họ dần nảy nở. Nhiệm vụ thành công, Max ngỏ lời cầu hơn Marianne và đưa cô về London để cùng anh xây dựng gia đình. Thời gian hạnh phúc chỉ được một năm ngắn ngủi, Max nhận được tin báo vợ anh rất có thể là điệp viên của Đức. Giữa tình yêu và tổ quốc, chàng sĩ quan điển trai sẽ lựa chọn ra sao?
Allied có sự phân chia rõ rệt thành 2 câu chuyện chính với nửa đầu là nhiệm vụ ám sát nơi Max và Marianne gặp nhau. Cốt truyện của tác phẩm cộp mác Robert Zemeckis khá thú vị khi được đặt trong bối cảnh chiến tranh nhưng lại trên mặt trận tình báo. Vì thế, mà mỗi một tình tiết trong phim đều mang một ẩn ý rõ rệt. Như chuyện chất giọng Pháp đặc sệt vùng Quebec của Max khiến anh phải tránh mặt những người tới từ Paris hay tay sĩ quan Đức Hobar (August Diehl) cố tình hỏi Max công thức hóa học của photsphat. Mỗi một cử chỉ và câu nói của họ đều mang sự tính toán. Allied dễ làm người xem liên tưởng tới một siêu phẩm khác cũng về Thế chiến thứ II năm 2009 là Inglourious Basterds với Brad Pitt lẫn August Diehl đều góp mặt bên 2 đầu chiến tuyến.
Bộ phim cũng nói lên sự nghiệt ngã và lạnh lùng của chiến tranh dưới con mắt của các điệp viên. Họ dễ dàng cười nói, kết thân với kẻ thù nhưng cũng sẵn sàng kết liễu "bạn thân" chỉ trong chớp mắt mà không chút đắn đo. Giết người như cơm bữa một cách vô cảm, dễ dàng chiếm lấy tình cảm của kẻ khác khi cần thiết, không ai thực sự biết được họ đang nghĩ gì.
Đây chính là điểm xuất sắc nhất của Allied bởi suốt thời lượng bộ phim, khán giả phải căng mắt và tập trung lên màn ảnh để tìm những chi tiết nhỏ nhất nhằm giải đáp được bí ẩn về Marianne. Các phân cảnh ngắn ngoài chiến trường thật sự với pháo phòng không nhả đạn liên tục, máy bay ném bom rợp trời hay một vài cuộc giao tranh nhỏ vẫn diễn ra một cách ác liệt và đẫm máu.
Lấy bối cảnh năm 1942, thời điểm ra mắt Casablanca nên Allied ít nhiều mang màu sắc của tác phẩm kinh điển này. Từ những đường phố đầy cát bụi cho tới những bộ trang phục đậm chất cổ điển những năm 1940 hay những quán bar đầy ánh sáng và lộng lẫy như của chàng Rick và những trưa hè nóng nực của miền Bắc Phi.
Trong khung cảnh lãng mạn khó cưỡng đó, một câu chuyện tình yêu đầy chông gai thời chiến nảy nở với vô vàn những cảm xúc mãnh liệt. Tình yêu của Max và Marianne đến thật nhanh nhưng nồng nàn và sâu lắng. Nó tới từ 2 tâm hồn đồng điệu trong "công việc" đến những khao khát yêu thương và cả những ước mơ nhỏ nhoi nhưng dang dở của hai kẻ cô đơn và tổn thương bởi chiến tranh.
Nửa sau bộ phim là sự nghi ngờ và dặn vặt của Max khi Marianne bị nghi ngờ là gián điệp. Đây là câu chuyện và điểm nhấn chính của bộ phim. Khán giả dễ dàng bị cuốn theo cảm xúc của anh chàng Max trong quá trình điều tra chính người vợ của mình. Có lẽ chỉ những ai đã từng trải qua mới biết được những cảm giác đau đớn và dằn vặt mà nhân vật của Brad Pitt phải hứng chịu.
Từng tình tiết được hé lộ, từng nút thắt được cởi ra đều khiến người xem hồi hộp theo dõi và lo lắng cho gia đình nhỏ của họ. Kịch bản dẫn dắt tốt, cách sắp xếp tình tiết gây kịch tính xuất sắc của Robert Zemeckis và Steven Knight dễ làm cảm xúc người xem bị dồn nén và khó rời mắt khỏi màn hình. Kết phim không bất ngờ nhưng trọn vẹn và thỏa đáng, không làm khán giả hụt hẫng so với phần đầu hết sức kịch tính.
Allied có phần hình ảnh được đầu tư rất kỹ lưỡng, chứa nhiều cảnh quay đẹp mắt và đầy hàm ý. Như phân cảnh ân ái của Max và Marianne trong xe giữa sa mạc đầy bão cát. Họ càng mãnh liệt bao nhiêu thì tiếng gió rít càng mạnh, tiếng cát đập vào kính xe càng to hơn. Hay hình ảnh gia đình nhỏ của Max cắm trại cùng nhau mặc kệ chiếc máy bay của kẻ thù rớt cạnh đó và dòng người hiếu kỳ đứng thật đông xung quanh. Lúc ấy, không gian như chững lại, mọi âm thanh như biến mất, thế giới chỉ là của Max, Marianne và cô con gái Anne mà thôi.
Sự thành công của phim còn đến từ diễn xuất tuyệt vời của nữ chính Marion Cotillard. Nữ diễn viên gốc Pháp đã có một vai diễn rất xuất sắc và để lại nhiều cảm xúc cho người xem. Như Marianne đã nói trong phim cách mà cô làm tốt việc gián điệp là giữ cho những cảm xúc của mình luôn thật. Chỉ một câu nói đó, mọi tình cảm, cử chỉ của cô dành cho Max đều bị nghi ngờ.
Tình yêu Marianne dành cho chồng cũng chỉ có thể là giả tạo như nhiệm vụ cô từng làm chung với anh ngày trước. Với biểu cảm hết sức tự nhiên và đầy cảm xúc của mình, Marion khiến người xem nửa muốn tin, nửa chẳng dám. Cô khiến sự nghi ngờ của khán giả ngày càng tăng suốt thời lượng phim và giúp Allied thêm phần kịch tính. Không những thế, vẻ đẹp kiêu sa của nữ diễn viên gốc Pháp khiến người xem khó rời mắt mỗi khi xuất hiện.
Trong khi đó, Brad Pitt lại gây thất vọng bởi khá đơ trong cách diễn xuất. Dù ở những trường đoạn hành động, chồng cũ của Angelina Jolie vẫn thể hiện được sự nhanh nhẹn, quyết đoán và mạnh mẽ dù bước sang tuổi 53 nhưng anh lại cho thấy sự thiếu hụt về chiều sâu ở những đoạn cần cảm xúc. Tình yêu Max dành cho Marianne lẫn những đấu tranh nội tâm, đau khổ của nhân vật vì thế mà mất bớt đi cảm xúc một phần. Chỉ vài cảnh phim ngắn ngủi là anh mang đến cảm xúc thật cho người xem. Có lẽ Brad vẫn hợp với dòng phim hành động lạnh lùng như nửa đầu của tác phẩm hơn là tình cảm.
Dù mang lại nhiều cảm xúc nhưng Allied vẫn có một số lỗi đáng tiếc. Dù là phim thiên về tình cảm nhưng tác phẩm của Robert Zemeckis thiếu đi phần âm nhạc da diết để làm tăng cảm xúc của người xem. Một số vai diễn khá dư thừa và không có mục đích rõ rệt như người chị Bridget Vatan (Lizzy Caplan) của Max. Chi tiết Max dễ dàng tin vào tình yêu của Marianne được giải quyết khá gấp gáp, không giống với hình ảnh một sĩ quan điệp viên tài ba. Một số tình tiết khác trong phim cũng chưa thực sự logic.
Bỏ qua hết những lỗi không đáng có thì Allied là một bộ phim xuất sắc của đạo diễn từng làm nên Forest Gump. Đây là một tác phẩm đáng xem và chắc chắn sẽ đưa người xem qua rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.