IMDb : 8.1/10
Đến cuối cùng, "La La Land" vẫn chỉ là kẻ khờ mộng mơ!
Tượng vàng và sự đồng thuận của số đông đối với "La La Land" cũng giống như ngã ba đường nơi Mia & Sebastian phải chọn giữa tình yêu và sự nghiệp. Chỉ một trong hai!
Trước khi lễ trao giải Oscar bắt đầu, dư luận đã được một phen xôn xao khi một bài báo nước ngoài chỉ trích thậm tệ việc La La Land (sẽ) chiến thắng Oscar được dịch lại. Hàng loạt ý kiến trái chiều nổ ra xoay quanh tác phẩm vốn dĩ rất đẹp này. Cuối cùng, với chiến thắng 6/13 hạng mục (Thiết kế sản xuất, Quay phim, Nhạc phim, Ca khúc, Đạo Diễn, Nữ diễn viên chính) cùng hạng mục quan trọng nhất bị "trao hụt" (vâng, tiền lệ Oscar đầu tiên trong lịch sử) La La Land lại tạo ra một cảm giác khó-có-thể-chấp-nhận.
Người ghét La La Land sẽ cảm thấy hả hê khi giải thưởng Phim truyện hay nhất đã làm bộ phim này bẽ mặt. Người thích La La Land thay vì hụt hẫng sẽ được một phen căm phẫn. Nhưng, tạm gác chuyện chuyên môn, yếu tố "kịch tính" cũng như những vấn đề thuộc tầm "hàn lâm" sang một bên, chẳng phải "tam giác quỷ" giữa Oscar - La La Land - dư luận cũng giống như Sự nghiệp - Mia&Sebatian - Tình yêu đó sao? Thực sự kết quả không thể vẹn tròn.
Đến tận bây giờ nhiều người vẫn cho rằng thực chất La La Land không hề có chút mộng mơ nào như lời ca khúc "The Fools Who Dream" mà Mia đã hát trong buổi thử vai. Nhưng mà bạn ơi, cái mộng mơ của bộ phim này đâu phải dành cho tình yêu.
Ca khúc "Những Kẻ Khờ Mộng Mơ" mà Mia đã hát đấy cũng là nói về người dì đã nhảy xuống sông Seine trong mùa đông lạnh giá chứ nào có phải là một tình khúc lứa đôi!? Tôi đã từng đọc được đâu đó khá nhiều về việc người ta cho rằng tình yêu trong La La Land thật hời hợt và nó chẳng xứng đáng để mọi người tôn thờ. Tôi không biết là do họ không hiểu được bộ phim hay cố tình dùng câu từ hoa mỹ để lái tinh thần của phim theo hướng khác, bởi rõ ràng La La Land không tôn vinh tình yêu.
Tại sao trong buổi thử vai quan trọng nhất của đời mình, khi có cơ hội kể về một câu chuyện nào đó thì Mia lại chọn người dì thay vì nói về bản thân và Sebastian? Tại sao khi hai người có những nứt vỡ thì lập tức rời xa nhau dễ dàng như vậy? Thậm chí tại sao những mâu thuẫn dẫn đến xa nhau cũng xoay quanh vấn đề về sự nghiệp? Chính là vì tình yêu của họ không sâu đậm chứ sao.
Mia yêu Seb vì tình yêu của anh dành cho nhạc jazz, Seb yêu Mia vì tham vọng mà cô dành cho điện ảnh. Tình yêu của họ không bắt đầu bắt một tiếng sét hay những lần cưa cẩm dài hạn. Cũng xin đừng áp lên hai người họ một trách nhiệm quá lớn về một kết cục viên mãn, thậm chí là hy sinh sự nghiệp để ở bên đối phương.
Sự mỏng manh của sợi tơ hồng kết nối Sebastian và Mia cũng mông lung như cảm giác của khán giả sau khi xem bộ phim này vậy. Hy vọng rồi thất vọng khi dư vị ngọt ngào của hai người bị nuốt chửng. Cái kết đầy kĩ thuật của Damien Chazelle bị cho rằng gượng ép và cố tỏ ra mất mát. Nhưng cũng có người cảm thấy chính mình trong những cái dang dở của ước mơ và sự nghiệp không thể vẹn tròn.
Đối với tôi, kết cục mà Mia và Sebastian có trong phim là đoán được khi từ đầu, thứ họ mong muốn là thành tựu. Họ chỉ chạm vào đời nhau bằng thứ rung động về giấc mơ của cả hai nên có không giữ được nhau cả đời cũng là chuyện bình thường.
Chúng ta lạc lối trong cái tình yêu lưng chừng của họ để rồi quên mất đại lộ danh vọng và một câu lạc bộ jazz mới là điều họ muốn. Có vẻ bản thân nhân vật cũng chẳng nghĩ đến một kết cục khuyết nhau như vậy, nhưng họ vẫn chọn bản thân thay vì đôi lứa. Một kết cục buồn bã như nụ cười mà cả hai gửi lại ở Seb's, thay vì một cái ôm bổ vào nhau. Một kết thúc cay đắng như chiếc tượng vàng đi nhầm đường trong ngày hôm nay vậy. Tôi cam đoan không một ai trong ekip La La Land nghĩ rằng mình phải "diễn" lại kết thúc của bộ phim này một lần nữa, ngay trên sân khấu Oscar danh giá. Một cú "twist" để đời.
Có những người yêu La La Land đến nỗi mong nó không được gọi tên, để đổi lại những bình yên xứng đáng. Nhưng rốt cuộc thì ba chữ La La Land đã được cất lên và sau đó là một câu xin lỗi. Tin chắc không chỉ những người yêu mến La La Land mà cả những kẻ ghét nó cũng cảm thấy hỗn loạn. Nhiều người còn chua chát bảo rằng, vì La La Land đã cho khán giả một cái kết cay đắng nên bây giờ bị "trả báo" từ Oscar. Cũng có người chấp nhận đó mới là kết cục thực tế và phù hợp với những kẻ khờ mộng mơ. Thậm chí còn có ý kiến cho rằng Ocsar đang "chuộc tội" cho scandal #OscarSoWhite năm vừa rồi.
Có lẽ, người thấm thía nhất sự chua chát mà ngày hôm nay La La Land nhận được chính là Damien Chazelle. Tay đạo diễn trẻ tuổi nhất nhận được tượng vàng tại Oscar và sau đó là một "cú tát" cho đứa con tinh thần. Chấp nhận thôi Damien, bởi vì tương lai hạnh phúc mà tất cả những kẻ khờ đã mơ chỉ có thể vang lên trong tiếng đàn buồn bã (và một lời xin lỗi trên sân khấu).
Dù sao đi nữa cũng xin gửi đến La La Land một lời chia sẻ thay vì chia buồn. Vinh quang hay tượng vàng tất nhiên là một thành công mà bất cứ nghệ sĩ nào cũng muốn chinh phục. Nhưng thành công thì không có điểm dừng. Nghĩ một cách tích cực thì La La Land cũng đã giành nhiều chứng nhận ở các giải thưởng trước đó, 6 giải tại Oscar và quan trọng nhất là vị trí đẹp đẽ trong lòng người hâm mộ. Nếu may mắn đã không gọi tên mình thì... về nhà thôi Mia, Sebastian, cùng nhau xây tổ ấm vì ngày mai vẫn còn đợi ở đó thôi mà.