Jim Carrey
Năm 1995, cái tên Carrey xuất hiện trên trang nhất của nhiều tờ báo lớn khi có thông tin cho rằng cát sê của anh cho bộ phim "The Cable Guy" lên tới 20 triệu đô, con số kỷ lục cho một diễn viên hài.
Tiểu sử
Tên đầy đủ: James Eugene Carrey
Ngày sinh: 17 / 1 / 1962
Nơi sinh: Newmarket, Ontario, Canada
Chiều cao: 1m88
Thời thơ ấu
Jim Carrey được sinh ra ở Newmarket, Ontario; là con trai trong một gia đình có bốn người con. Mẹ anh là Kathleen Oram còn bố là Percy Carrey làm nghề lo hậu sự cho những người đã khuất. Ba anh chị em của Jim là John, Patricia và Rita. Gia đình Carrey theo đạo Thiên Chúa và có tổ tiên là người Canada gốc Pháp (họ gốc là Carré).
Sau khi cùng gia đình chuyển tới Scarborough vào năm 14 tuổi, Jim theo học tại Trường Công giáo Blessed Trinity ở North York trong hai năm trước khi nộp hồ sơ vào Học viện Agincourt, một ngôi trường trung học cổ nhất ở Scarborough.
Carrey sống ở Burlington, Ontario trong vòng 8 năm và theo học trường trung học Aldershot. Trong một cuộc phỏng vấn với tờ Hamilton Spectator vào tháng 2 năm 2007, Carrey thú nhận rằng “nếu sự nghiệp kinh doanh biểu diễn của anh không đổ bể thì rất có thể ngày hôm nay anh đang làm việc trong ngành xiếc." Khi nhìn từ vịnh Burlington sang Hamilton, Jim có thể thấy rất nhiều nhà máy và nghĩ ngay "đây là nơi tạo ra những công việc vĩ đại". Anh cũng đã từng làm việc ở Viện nghiên cứu khoa học Richmond Hill, Ontario và đôi lúc đã tưởng sẽ theo con đường sự nghiệp này.
Năm 1990, sự nghiệp của Carrey rẽ sang một bước ngoặt khi anh tham gia vào một vai hài trong show truyền hình ăn khách "In Living Color".
Khởi nghiệp với các vai diễn hài
Năm 1979, dưới sự quản lý của Leatrice Spevack, Carrey bắt đầu đến với hài kịch từ câu lạc bộ Yuk Yuk"s ở Toronto, nơi đã anh trở thành ngôi sao biểu diễn vào tháng 2 năm 1981, không lâu sau sinh nhật lần thứ 19 của anh. Một bình luận viên của chương trình "Toronto Star" đã không tiếc lời khen ngợi Carrey là "một ngôi sao thiên tài xuất hiện trong cuộc sống thực." Đầu những năm 1980, Carrey đã chuyển tới Los Angeles và bắt đầu làm việc tại The Comedy Store, nơi anh được diễn viên hài kịch Rodney Dangerfield phát hiện. Dangerfield ‘bồ kết’ phong cách trình diễn của Carrey tới mức đã mời Carrey là người khai mạc cho chuyến lưu diễn của mình.
Carrey sau đó đã chuyển sự quan tâm sang ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình, tham gia thử vai cho chương trình truyền hình dài tập được phát từ năm 1980 đến 1981 của đài NBC có tên là "Saturday Night Live" nhưng tiếc là Carrey đã không được chọn (mặc dù anh đã dẫn chương trình này vào tháng 5 năm 1996). Vai chính đầu tiên của Carrey trên truyền hình là Skip Tarkenton, một nhà sản xuất phim hoạt hình trẻ tuổi trong loạt phim ngắn của NBC, "The Duck Factory" được phát từ 12 tháng 4 đến 11 tháng 7 năm 1984 xoay quanh chủ đề các cảnh hậu trường của nhóm làm phim hoạt hình cho trẻ em.
Jim tiếp tục tham gia các vai diễn điện ảnh và truyền hình nhỏ hơn, và nhờ đó anh quen biết với nam diễn viên hài Damon Wayans, người đã đóng chung với Carrey trong vai những người ngoài trái đất trong bộ phim được sản xuất năm 1989, "Earth Girls are Easy". Khi anh trai của Wayans, Keenen bắt đầu triển khai một phác thảo của show hài kịch cho hãng Fox có tên là "In Living Color", Carrey được mời làm diễn viên thể hiện một nhân vật bị mắc chứng bệnh đa nhân cách: lúc thì hóa thân thành thanh tra phụ trách các chuyên án về bạo dâm Fire Marshall Bill (người có những “bí quyết an toàn” nguy hiểm là mục tiêu của các nhân viên kiểm duyệt và nhóm nghiệp vụ, những người luôn coi nhân vật này là một tấm gương xấu cho các khán giả trẻ tuổi); lúc thì Jim lại là nhân vật ái nam ái nữ Vera de Milo. Những pha gây cười của Jim trên màn ảnh đã thu hút được sự chú ý của kinh đô điện ảnh Hollywood.
Sự nghiệp điện ảnh
Carrey khởi nghiệp với một vai diễn nhỏ trong bộ phim đầu tay, Rubberface (1983) và bộ phim còn có một tên khác vào thời điểm phát hành là "Introducing...Janet". Cùng năm đó, anh giành được vai chính trong bộ phim hài của đạo diễn Damian Lee, "Copper Mountain" và vai diễn Sammy Davis Jr. đã được Jim thể hiện hết sức thành công. Tuy nhiên, phần biểu diễn âm nhạc trong phim do Rita Coolidge và Rompin" Ronnie Hawkins thể hiện kéo dài tới gần một giờ đồng hồ nên nó đã không được coi là một bộ phim truyện đích thực.
Một vài năm sau, Carrey có vai chính đầu tiên trong bộ phim hài "Once Bitten" trong vai Mark Kendall, chàng trai tân bị một con ma cà rồng nữ 400 tuổi (do Lauren Hutton đóng) theo đuổi. Sau các vai phụ trong "Peggy Sue Got Married" (1986), "Earth Girls are Easy" (1988) và "The Dead Pool" (1988), Carrey không có vai diễn nào thật sự nổi bật cho tới năm 1994, anh tham gia bộ phim hài "Ace Ventura: Pet Detective" được công chiếu chỉ vài tháng trước khi "In Living Color" vừa kết thúc. Bộ phim đã bị giới phê bình chỉ trích thậm tệ và mang lại cho Carrey đề cử Giải mâm xôi vàng cho "Ngôi sao mới dở nhất".
Tuy nhiên xét về mặt thương mại thì bộ phim đã quá thành công. Cùng năm đó, Jim tiếp tục thể hiện tài năng gây cười trong hai bộ phim hài "The Mask" và "Dumb and Dumber", cũng mang lại rất nhiều lợi nhuận cho nhà sản xuất.
Năm 1995, Carrey thủ vai Riddler trong phim "Batman Forever" và tiếp tục thủ vai Ace Ventura trong "Ace Ventura: When Nature Calls". Cả hai phim đều rất thành công ở các rạp chiếu và giúp Carrey trở thành triệu phú đô la.
Thời điểm đó, cái tên Carrey xuất hiện trên trang nhất của nhiều tờ báo lớn khi có thông tin cho rằng cát sê của anh cho bộ phim "The Cable Guy" (do Ben Stiller làm đạo diễn) lên tới 20 triệu đô, một con số kỷ lục cho một diễn viên hài. Sự soi mói của dư luận vào số tiền cát sê này cùng những lời phê phán quá quắt, như một hệ lụy, khiến cho bộ phim không dành được nhiều thiện cảm của khán giả và làm cho doanh thu của bộ phim kém xa so với mong đợi đầu của nhà sản xuất. Tuy nhiên không lâu sau, Carrey nhanh chóng lấy lại được thành công với "Liar Liar" đồng thời gây dựng lại được thương hiệu diễn viên hài của mình.
Carrey đã có cơ hội để thể hiện một vai diễn nghiêm túc hơn (nhưng cát sê cũng ít hơn) trong bộ phim "The Truman Show" (1998), một sự thay đổi khiến cho giới chuyên môn bắt đầu dự đoán về đề cử giải Oscar cho Jim.
Mặc dù bộ phim được đề cử ba giải thưởng khác nhưng cá nhân Carrey lại không có một đề cử nào và có một câu đùa thế này dành cho anh “thật vinh dự là tên tôi chỉ toàn nằm trong danh sách đề cử” trong suốt Lễ trao giải Oscar.
Tuy nhiên, Carrey cũng đã giành được giải Quả Cầu Vàng (cho Nam diễn viên xuất sắc nhất trong hạng mục phim truyện) và một Giải thưởng Điện ảnh MTV (cho Diễn viên nam xuất sắc nhất).
Cũng trong năm 1998, Carrey xuất hiện với vai diễn nói về chính anh được viễn tưởng hóa trong phần cuối "The Larry Sanders Show" của Garry Shandling. Bộ phim đã gây được ấn tượng nhờ khả năng nhập vai xuất sắc của Carrey cho nhân vật Shandling.
Năm 1999, Carrey tham gia vai hài Andy Kaufman trong "Man on the Moon". Có rất nhiều nam diễn viên, kể cả Edward Norton, thích thú với vai diễn này nhưng phần thử vai của Carrey với trống bongo đã thuyết phục được các nhà làm phim.
Có một điều trùng hợp là Carrey được sinh ra sau Kaufman đúng 13 năm. Mặc dù được giới phê bình khen ngợi nhiều nhưng vai diễn này cũng không giúp Carrey được đề cử giải Oscar mà lần thứ hai liên tiếp anh được nhận giải Quả Cầu Vàng dành cho Nam diễn viên xuất sắc nhất.
Năm 2000, Carrey tái hợp với anh em nhà Farrelly (là đạo diễn bộ phim "Dumb and Dumber" mà Jim đã tham gia) trong bộ phim hài của họ "Me, Myself & Irene" kể về một quân nhân Mỹ đa nhân cách đã dạng đem lòng yêu một phụ nữ do Renée Zellweger thủ vai. Bộ phim đã thu được 24 triệu đô la chỉ sau tuần công chiếu đầu tiên và 90 triệu đô sau khi được chiếu trên toàn nước Mỹ.
Carrey tiếp tục thành công với các vai hài bên cạnh những vai diễn tâm lý khác. Diễn xuất của anh trong "Eternal Sunshine of the Spotless Mind" (2004) nhận được phản hồi tích cực của giới phê bình, những người lại một lần nữa lại nhận định sai lầm rằng Carrey sẽ nhận được đề cử cho giải Oscar mặc dù bộ phim đã giành được giải thưởng Kịch bản gốc hay nhất còn nữ diễn viên đóng cùng anh Kate Winslet đã nhận được đề cử Nữ diễn viên xuất sắc nhất. Carrey thì tiếp tục có duyên với Giải Quả Cầu vàng khi lần thứ sáu anh nhận được đề cử nhờ vai diễn này.
Năm 2003, Carrey lại hợp tác cùng Tom Shadyac trong bộ phim hài rất thành công về lợi nhuận "Bruce Almighty" với doanh thu lên tới 242 triệu đô ở Mỹ và trên 484 triệu đô trên toàn thế giới. Bộ phim này đã trở thành bộ phim hài hành động có doanh thu cao thứ hai mọi thời đại.
Năm 2004, anh vào vai một nhân vật hung ác, Bá tước Olaf trong "Lemony Snicket"s A Series of Unfortunate Events", được xây dựng dựa trên bộ tiểu thuyết cùng tên rất nổi tiếng dành cho trẻ em. Năm 2005, Carrey xuất hiện trong một bộ phim làm lại từ phim "Fun with Dick and Jane", trong vai Dick, một anh chồng thất nghiệp sau khi công ty của anh bị phá sản.
Năm 2007, Carrey tái hợp với Joel Schumacher, đạo diễn của "Batman Forever" với bộ phim "The Number 23", một bộ phim tâm lý rùng rợn đóng chung với Virginia Madsen và Danny Huston. Trong phim, Carrey vào vai một người đàn ông bị ám ảnh bởi một cuốn sách khó hiểu mà anh tin là có liên quan tới cuộc đời của anh.
Cuộc sống riêng
Carrey đã kết hôn hai lần, lần đầu tiên với cựu nữ diễn viên Melissa Womer. Hai người đã có một đứa con chung, cô bé Jane Erin Carrey (sinh ngày 6 tháng 9 năm 1987). Họ kết hôn vào ngày 28 tháng 3 năm 1987 và chính thức ly dị vào cuối năm 1995.
Sau khi chia tay với Womer năm 1994, Carrey bắt đầu hẹn hò với bạn diễn trong "Dumb and Dumber", Lauren Holly. Họ tổ chức đám cưới vào ngày 23 tháng 9 năm 1996 và cuộc hôn nhân này cũng chỉ kéo dài chưa tới một năm.
Carrey còn hẹn hò cả với nữ diễn viên Renée Zellweger khi anh gặp cô trên trường quay phim "Me, Myself & Irene" nhưng quan hệ của họ cũng kết thúc trong một lễ đính hôn không thành vào tháng 12 năm 2000.
Suốt năm 2004, Jim qua lại với bác sỹ trị liệu mát-xa của anh là Tiffany O. Silver.
Tháng 12 năm 2005, Carrey bắt đầu hẹn hò với nữ diễn viên kiêm người mẫu Jenny McCarthy nhưng cặp đôi này đã phủ nhận tin đồn họ đã đính hôn.
Tháng 5 năm 2006, tạp chí Playboy Magazine đã đăng tải thông tin về chuyện tình của Jim với người mẫu Anine Bing.
Jim Carrey là người ăn chay. Ngoài ra, anh còn là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của đội bóng đá Tây Luân Đôn, Brentford FC sau khi tới thăm một quán cà phê ở Hollywood do một cổ động viên của Brentford làm chủ quán.
Nếu tinh mắt, khán giả có thể nhận ra Carrey có một chiếc răng bị mẻ nhưng vì vai diễn trong "Dumb and Dumber", anh đã chấp nhận bỏ vỏ bọc răng ra.
Jim sở hữu một chiếc máy bay phản lực Gulfstream V và một chiếc ô tô Saleen S7 (chiếc xe mà nhân vật Bruce Almighty do Jim thủ vai đã sử dụng). Carrey còn là một fan hâm mộ của ban nhạc rock Cannibal Corpse, ban nhạc có tham gia một cảnh ngắn trong bộ phim "Ace Ventura".
Jim còn có một niềm đam mê khác là môn vật chuyên nghiệp và yêu thích các bộ phim hoạt hình "Johnny Bravo", "Spongebob Squarepants" và "Dave the Barbarian".
Carrey trở thành công dân Mỹ từ ngày 7/10/2004 và giờ anh vẫn duy trì cả hai quốc tịch, Mỹ và Canada. Anh đã từng tham gia đóng một bộ phim của Canada có tên là "Walk of Fame" ở Toronto từ năm 1998.
Trong một cuộc phỏng vấn vào tháng 11 năm 2004 trên chương trình "60 Minutes", Jim đã chia sẻ với công chúng về thời gian anh gặp những khủng hoảng trong đời sống tinh thần.
Ngoài sự nghiệp điện ảnh, Carrey còn rất quan tâm tới các vấn đề chính trị. Bằng các đoạn băng video trên internet, Jim đã kêu gọi sự quan tâm và ủng hộ của công chúng đối với các bất ổn chính trị ở Burma. Đặc biệt, những hành động của anh còn thu hút được sự chú ý của Nữ thủ tướng đã giành giải Nobel vì hòa bình Aung San Suu Kyi, người mà Jim mô tả là “nữ anh hùng của anh”.
Jim của ngày hôm nay